CÔNG THẦN CỬA PHẬT (Vọng trung và Chánh trung)

Đạo Phật Việt Nam đang trải qua một thời kỳ thử thách. Thử thách lớn nhất nằm ngay trong nội bộ Tăng Ni và Phật Tử.

Tăng Ni theo quan niệm chính thống nhà Phật là một đoàn thể của những người xuất gia, xả ly vật chất, không bị ràng buộc bởi danh lợi, sống trong chánh niệm và thường trú trong giới luật. Bất cứ vị xuất gia nào còn sở đắc vật chất, nắm giữ tiền bạc hay nhờ người khác nắm giữ tiền bạc, để tâm trí vào việc phục vụ hình tướng là phạm vào tội XẢ ĐỌA, không an trú trong giới luật và không còn đủ tư cách thường trụ trong Tăng Đoàn.

Phật tử là những người thường, tin tưởng và nguyện sống theo con đường Phật dạy. Phật tử nguyên thủy không có “quy y Phật, Pháp, Tăng” mà chỉ cần tin và thực hành theo lời Phật dạy (tức là Pháp). Riêng đối với Tăng đoàn thì Phật tử tại gia có sự giúp đỡ TỨ SỰ: Thức ăn, thuốc men, quần áo và mền chiếu, sạp ngủ. Đấy là sự CUNG DƯỠNG (chứ không phải là hình thức CÚNG DƯỜNG như giới sư sãi Trung Quốc bày biện sai lạc về sau nầy) căn bản giúp cho người tu hành có ĐIỀU KIỆN CĂN BẢN SỐNG để tu hành. Mọi sự dâng cúng tiền bạc, cung phụng thức ăn rườm rà, lễ lạc nhiêu khê, xưng tụng chức vị cao sang hào nhoáng là SỰ PHÁT TRIỂN SAI LẠC mà nhiều người hiểu lầm là PHẬT GIÁO ĐẠI THỪA. Đức Phật và Tăng Đoàn thời xưa cũng giống như các vị chân tu thời nay. Chỗ ở chỉ là nơi tạm trú, nhiều đại tăng tu hành trong hang đá hay thiền định dưới gốc cây. Ăn uống đạm bạc ngày một bữa Ngọ, được đại chúng cung dưỡng phẩm vật nào thì hưởng dụng phảm vật nấy không câu nệ. Áo quần đủ ấm, phương tiện đủ sống. Tuyệt đối KHÔNG BAO GIỜ DÍNH MẮC VÀO PHƯƠNG TIỆN VẬT CHẤT TIỀN TÀI TÔN XƯNG DANH VỌNG GIẢ TƯỚNG PHÀM NHÂN. Nhờ vậy mà việc tu trì và hành đạo rất quang minh và thanh tịnh.

Ngày nay, người ta nhân danh “Phật Pháp” để làm điều phi Phật Pháp!

Hiện nay, tại các chùa viện Việt Nam, tệ nạn CÔNG THẦN CỬA PHẬT đang
lan tràn. Đó là hiện tượng chùa nào cũng do một vị TRỤ TRÌ đầy quyền uy làm chủ, bao quanh là những Phật tử ngoan ngoãn trung thành, cúi đầu phục vụ một cách ngoan ngoãn, thụ động. Thái độ tin kính thiếu cân nhắc, vâng lời mà không cần phân tích, tra hỏi làm cho sáng tỏ thường được cường điệu là “Y GIÁO PHỤNG HÀNH”! Hàng Phật tử bao quanh vị trụ trì như thế đã làm cho giới tu hành đi ngược lại công hạnh tu hành đáng lẽ phải có của người xuất gia. Các tu sĩ bị bao quanh bởi những người VỌNG TRUNG (hay ngu trung) như thế sẽ càng ngày càng cảm thấy mình quan trọng. Cái NGÃ tự nhiên lớn dần thì LÒNG THANH TỊNH tự nhiên sút giảm. Tu hành tự bản chất là một quá trình PHÁ NGÃ, nhưng kẻ tu hành không an trú trong giới luật và hàng Phật tử VỌNG TRUNG đã đẩy nhiều Tăng Ni vào cảnh làm THẦY CHÙA và biến chốn THIỀN MÔN THÀNH TIỆM PHẬT. Các Phật tử “công thần cửa Phật” chỉ đẩy các nhà tu vào hướng vật chất xây dựng chùa to tượng lớn, hết công trình nầy đến dự án nọ cho kín những sân chùa mà chẳng giúp gì cho Thầy TRONG VIỆC TU HÀNH cầu mong đắc đạo theo hướng xuất gia cả. Tâm lý CÔNG THẦN CỬA PHẬT VỌNG TRUNG NHƯ THẾ LÀ PHÁ ĐẠO HẠI THẦY.

Là Phật tử xuất gia, mỗi giây mỗi phút, mỗi sát na đều phải an trú trong giới luật. XUẤT GIA LÀ MỘT TIẾN TRÌNH THÁNH HÓA, MỖI LY RA KHỎI GIỚI LUẬT Ô NHIỄM BỞI PHÀM NHÂN LÀ TỤC HÓA, TRÚ PHÀM!

Là Phật tử tại gia, theo Phật phải đúng đường. Phật không ở trong chùa, Tăng không phải là Phật nên cần có một thái độ cẩn trọng khi về chùa. Tăng ni cần thanh tịnh qua những bữa ăn đạm bạc. Việc nấu nướng bày biện phục vụ ăn uống món ngon, thức lạ tại chùa là vô tình làm tăng thêm lòng dục của giới tu hành phải nên tránh.

Nhất thiết phải đặt tiền bạc, vật chất vào đúng vị trí của nó. Giới tu hành nhất thiết không đụng đến tiền bạc, của cải vật chất hay nhờ người khác vận động làm ra và cất giữ tiền bạc. Giới tu hành tại gia hoàn toàn không nên đặt quý tu sĩ vào vị trí phải đụng đến tiền bạc.
Trong mỗi chùa đều có ban bệ điều hành. Tu sĩ chỉ có nhiệm vụ duy nhất là TỰ TIẾN TU VÀ GIÚP NGƯỜI TU TIẾN.

Trong lúc GIẶC CẢI ĐẠO buôn thần bán thánh đang diễn ra khắp nơi. Nhiều triệu Phật tử đang bị các thế lực tôn giáo quốc tế lôi kéo vào vòng tâm linh cực đoan vô minh của họ chỉ vì Đạo Phật Việt Nam KHÔNG CÓ MỘT CON ĐƯỜNG TRUYỀN ĐẠO (HOẰNG PHÁP) ĐÚNG ĐẮN. Hiện tượng LOẠN CỬA THIỀN đang xẩy ra từ trong nước đến ngoài nước. Trong nước, thế lực cầm quyền đang dùng mọi phương tiện vật chất và xảo thuật để lôi kéo Phật giáo vào vòng hình tướng “hoành tráng” để biến thành công cụ tuyên truyền chính trị thâm độc toàn trị phục vụ cho mục tiêu “quốc doanh hóa tâm linh” của họ. Ngoài nước, giới tu sĩ đang bị lôi kéo vào tham vọng bá quyền và thương mãi.

MỖI CHÙA ĐANG CÓ NGUY CƠ BIẾN THÀNH MỘT CƠ SỞ THƯƠNG MÃI, MỖI NHÓM ĐANG CÓ KHUYNH HƯỚNG HÀNH XỬ NHƯ MỘT GIÁO HỘI, MỖI THẦY CÔ ĐANG TỰ NHẢY RA LÀM GIÁO CHỦ. PHẬT GIÁO ĐANG PHÂN HÓA, CHẲNG AI NÓI AI NGHE. TRÊN KHÔNG CÓ MỘT TỔ CHỨC LÃNH ĐẠO THỐNG NHẤT, DƯỚI CHẲNG CÓ SỨC MẠNH ĐỦ UY TÍN ĐỂ XÂY DỰNG GÓP PHẦN CHẤN HƯNG ĐẠO PHÁP. ĐẠO PHẬT VIỆT NAM ĐANG TỰ BIẾN TƯỚNG THÀNH HAI THẾ CỰC ĐOAN LÀ: NÓI PHÁP TRÊN TRỜI DƯỚI ĐẤT HAY ỒN ÀO LỄ LẠT MÊ TÍN DỊ ĐOAN.

Kính thưa chư Tôn Đức và quý Phật tử tâm thành. Đạo Phật muôn đời vẫn là ngọn núi Tu Di của tư tưởng. Đạo Phật mãi mãi là Đại Dương của giải thoát. Trong lúc đời người ngắn ngủi, nếu chúng ta không biết thực hiện lý tưởng TĂNG GIÀ HÒA HỢP, TỨ CHÚNG ĐỒNG TU là tự chúng ta quay lưng với Chánh Pháp, biến thế hệ của chúng ta và con em hiện tiền thành nạn nhân của đức tin mù quáng. Trong lúc các dân tộc Phật giáo thế giới đang có DUYÊN LÀNH AN TRÚ TRONG SUỐI NGUỒN CỦA PHẬT ĐẠO thì chúng ta lại bị NGHỊCH DUYÊN QUAY CUỒNG TRONG LÒ LỬA TRANH CHẤP của phàm nhân.

Xin Chư Tôn Đức và quý Phật tử hãy cùng nhau quay về với Chánh Pháp.
Xin dốc tâm cầu nguyện cho TĂNG GIÀ HÒA HỢP.
Xin đảnh lễ nguyện cầu cho TỨ CHÚNG ĐỒNG TU.

Tỳ kheo THÍCH CHÂN TUỆ

Nguồn: facebook Kỳ Lân

Bài khác nên xem

Lễ Truy Điệu cố Huynh Trưởng cấp Tín Đức Minh LÊ QUANG PHÁT

phuocthanh

Phật giáo có phải là một tôn giáo không?

Áo Lam

BHD.GĐPT Khánh Hòa: Tổ Chức Lễ Kỳ An Cho Huynh Trưởng Tân Thăng Cấp Tập và Cấp Tín năm 2015

Huệ Quang GĐPTVN